Bài 14 – Trách nhiệm của người chuyên chở/ trách nhiệm người quản thủ

Hợp đồng chuyên chở giữa người chuyên chở hàng hải và người gửi hàng thông thường được chi phối bởi những điều kiện luật pháp mà có hiệu lực đối với các thoả ước quốc tế  liên quan đến chuyên chở hàng hoá bằng đường biển (thí dụ quy tắc Hague/ Visby). Đối với hàng hoá mà vận đơn được cấp phát để chuyên chở từ một cảng hay một địa điểm trong phạm vi điều chỉnh của luật Anh đi tới cảng hay địa điểm nước ngoài thì luật pháp tương ứng là luật chuyên chở hàng hoá bằng đường biển Anh 1971. Luật này qui định người nhận hàng phải khiếu nại bằng văn bản đòi bồi thường người chuyên chở cho những tổn thất rõ ràng của hàng hoá vào lúc nhận hàng từ người chuyên chở hay trước khi nhận hàng hoá ấy. Đối với các tổn thất không rõ ràng ngay lúc đó, người nhận hàng có ba ngày để khiếu nại đòi người chuyên chở, kể từ ngày nhận hàng từ người chuyên chở. Nếu không khiếu nại trong thời hạn cho phép đó thì coi như hàng hoá đã được người chuyên chở giao trong tình trạng tốt (in sound condition).

Quyền chuyển giao của người bảo hiểm (the underwrite’s subrogation rights) kiện người chuyên chở có thể bị phương hại (suy yếu/ may be impaired) nếu người nhận hàng không khiếu nại đúng thời hạn, do đó ICC 1982 đưa điều khoản sau đây (đk 16) vào cả ba bộ:

16         Điều khoản nghĩa vụ  của người được bảo hiểm.

Trách nhiệm của người được bảo hiểm, người làm công và đại lý của họ đối với tổn thất thuộc phạm vi bồi thường của bảo hiểm này là:

16.1. Phải áp dụng mọi biện pháp được coi là hợp lý nhằm mục đích ngăn chặn hoặc giảm nhẹ tổn thất đó, và

16.2. Phải đảm bảo các quyền khiếu nại người chuyên chở, người quản thủ (bailees) hàng hoá hay những người thứ ba khác được bảo lưu và thực hiện thoả đáng.Điều khoản này đã được đề cập trên đây liên quan đến các chi phí mà người được bảo hiểm phải chịu. Nhắc lại một lần nữa ở đây để hướng sự chú ý đến điều khoản 16.2, và cần đọc kèm với giải thích ở trên. Nếu người được bảo hiểm phải gánh chịu chi phí để bảo lưu quyền của người bảo hiểm theo điều khoản “nghĩa vụ của người được bảo hiểm” thì họ có thể đòi người bảo hiểm các chi phí ấy trong phạm vi đã chi trả đúng và hợp lý.Luật chuyên chở hàng hoá bằng đường biển qui định là người chuyên chở không thể tự mình giải thoát trách nhiệm vượt quá giới hạn luật cho phép. Điều này ngăn cản người chuyên chở hàng hải đưa bất kỳ điều khoản mà mang lại lợi ích của đơn bảo hiểm của chủ hàng cho anh ta. Trên thực tế, luật qui định mọi điều khoản về “lợi ích bảo hiểm” trong hợp đồng chuyên chở đều vô hiệu. Nhưng điều này không ngăn cản những người quản thủ khác đưa điều khoản lợi ích bảo hiểm vào hợp đồng của họ mà hợp đồng của họ không bị chi phối bởi luật chuyên chở hàng hoá bằng đường biển, vì thế ICC qui định, trong cả ba bộ điều khoản, là bảo hiểm không thể sử dụng để cho người chuyên chở hay các người quản thủ khác hưởng lợi.

15         Điều khoản loại trừ tác dụng

Bảo hiểm này không áp dụng đối với lợi ích của người chuyên chở hay người quản thủ hàng hoá nào khác.

Comments are closed.