Bài 12 -Tầu đủ khả năng đi biển/ tàu phù hợp để chuyên chở hàng hoá

Trong mọi đơn bảo hiểm chuyến (đơn bảo hiểm hàng hoá thông thường là bảo hiểm chuyến) có một sự đảm bảo ngụ ý là tàu phải có khả năng đi biển vào lúc bắt đầu mỗi đoạn hành trình. Nếu không có qui định nào trái ngược trong đơn bảo hiểm này, người bảo hiểm được miễn trách đối với mọi tổn thất kể từ ngày vi phạm cam kết đảm bảo nếu tàu rời bến trong tình trạng không đủ khả năng đi biển. Điều này áp dụng cho mọi tổn thất, chứ không chỉ riêng những tổn thất liên quan đến tình trạng không đủ khả năng đi biển của tàu. Điều khoản này có  trong MIA 1906 (mục 39) không yêu cầu các xà lan (craft) chuyên chở  hàng hoá phải có khả năng đi biển. MIA 1906 (mục 40) cũng qui định là tàu phải phù hợp đẻ chuyên chở hàng hoá một cách an toàn.

Khi hàng hoá được chuyên chở trên một tàu không khả năng đi biển hay một tàu không phù hợp để chuyên chở hàng hoá và người được bảo hiểm không biết sự việc này hoặc không tán thành việc chuyên chở ấy ICC miễn bãi vi phạm cam kết đảm bảo thông qua điều khoản dưới đây (điều khoản này chung cho cả ba bộ ICC – 1982).

5.2 Người bảo hiểm từ bỏ mọi cam kết ngụ ý tàu có đủ khả năng đi biển và thích hợp cho việc chuyên chở đối tượng bảo hiểm tới nơi đến, trừ khi người được bảo hiểm hay người làm công cho họ che dấu tình trạng không đủ khả năng đi biển hay trạng thái không thích hợp ấy.

Cần nhấn mạnh là nếu người được bảo hiểm giữ kín sự việc hàng hoá được chuyên chở trên một con tàu không khả năng đi biển hay tàu không thích hợp để chuyên chở hàng hoá, việc vi phạm cam kết đảm bảo được xử lý sẽ được xác nhận và người bảo hiểm không phải chịu trách nhiệm về mọi tổn thất, cho dù tổn thất có liên quan hay không đến điều kiện của tàu hay không. Hơn nữa, không là vi phạm cam kết đảm bảo nếu hàng hoá được chuyên chở trên sà lan (ghe, thuyền) không có khả năng đi biển hay không thích hợp để chuyên chở hàng hoá và điều khoản trích dẫn ở trên không dẫn chiếu đến “craft” là vì lý do đó.

  loại trừ không đủ khả năng đi biển/ không phù hợp cho việc chuyên chở   (UNSEAWORTHINESS/ UNFITNESS EXCLUSION) 

 

Mặc dù người bảo hiểm sẵn sàng từ bỏ mọi vi phạm cam kết đảm bảo khi người được bảo hiểm không biết được tình trạng tàu không đủ khả năng đi biển hay không thích hợp để chuyên chở hàng hoá, nhưng họ không chấp nhận bảo hiểm tổn thất phát sinh từ tình trạng không đủ khả năng đi biển hay không thích hợp để chuyên chở hàng của tàu hay ghe thuyền (craft), loại trừ tổn thất này bằng điều khoản dưới đây (điều khoản này chung cho cả ba bộ ICC 1982):

 5.1 Điều khoản loại trừ tàu không đủ khả năng đi biển và không thích hợp cho việc chuyên chở.Trong mọi trường hợp bảo hiểm này sẽ không bảo hiểm cho những tổn thất tổn hại hoặc chi phí gây ra bởiTàu hoặc ghe thuyền khôngđủ khả năng đi biểnTàu, ghe thuyền, phương tiện vận chuyển, container hay lifvan không thích hợp cho vận chuyển an toàn đối tượng bảo hiểm

Nếu người bảo hiểm hay người làm công cho họ biết được tình trạng không đủ khả năng đi biển hoặc trạng thái không thích hợp đó vào thời điểm đối tượng bảo hiểm được xếp vào phương tiện ấy.

 

Lưu ý là loại trừ đối với trường hợp không phù hợp để chuyên chở cũng áp dụng cho cả mọi phương tiện khác cũng như cho container và lifvan. Trên thực tế, điều này rất quan trọng vì kinh nghiệm cho thấy là nhiều khiếu nại liên quan đến hàng hoá được chuyên chở bằng container hay lifvan đáng lẽ đã không xuất hiện nếu không phải là do điều kiện yếu kém của container hay lifvan. Điều này đặc biệt có thể nhận thấy được khi container được chở trên boong, và bị sóng đánh tràn qua tàu khi biển động. Nước vào container qua lỗ thủng trên nóc và ở lại bên trong, hàng hoá bên trong bị ngập nước, cho đến khi mở công ten nơ . Nếu không có lại trừ nói trên, tổn thất này sẽ được bồi thường theo A và B.

  Loại trừ chỉ áp dụng khi người được bảo hiểm, hay người làm công của họ, biết được tình trạng không thích hợp cho việc chuyên chở của tàu v.v… vào thời điểm bốc hàng (đối với container, thuật ngữ “người làm công” (servants) không bao gồm “người khai thác container” (“container operators”) người mà hành động với tư cách là đại lý (agents) chứ không phải người làm công; nguyên tắc này cũng áp dụng đối với đại lý tàu và công nhân bốc dỡ (stevedores), hay đối với chủ tàu, người điều hành ghe thuyền và người làm công của họ, miễn là hành động của những người này không thuộc kiểm soát trực tiếp của người được bảo hiểm).                      

Ta có thể thắc mắc tại sao lại cần phải giải thích loại trừ về tình trạng không đủ khả năng đi biển/ không thích hợp của tàu v.v… trong điều khoản 5.1 khi mà việc vi phạm cam kết bảo đảm sẽ áp dụng nếu người được bảo hiểm biết được tình trạng không đủ khả năng đi biển này, cho đến khi người ta nhận thức được là việc vi phạm này áp dụng vào thời điểm trước khi bắt đầu hành trình, trong khi loại trừ chỉ áp dụng cho trường hợp người được bảo hiểm hay người làm công của họ biết được tình trạng không đủ khả năng đi biển/ không phù hợp vời thời điểm bốc hàng (at the time of loading).

 Cần ghi nhận là chỉ tổn thất, tổn hại hay chi phí phát sinh từ không khả năng đi biển/ không thích hợp mới bị loại trừ. Như thế, một hy sinh tổn thất chung hay đóng góp tổn thất chung sẽ không được bồi thường nếu phát sinh từ sự kiện tàu không đủ khả năng đi biển mà người được bảo hiểm đã biết vào lúc bốc hàng lên tàu; nguyên tắc này cũng áp dụng cho các tổn thất được bảo hiểm khác.

Comments are closed.